Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Morgana rất hiểm độc. Mụ làm bộ quay lưng đi.
Sid cũng nhận ra rằng những điều quan trọng thường ẩn chứa trong những việc tầm thường nhất. Còn sống - còn hy vọng. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa.
Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc. Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott.
- Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn.
Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối. Phải biết tin vào chính mình.
Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy. Đây là cây bốn lá duy nhất trên đời rất quý mà nếu người nào có được nó thì sẽ có được một món quá độc nhất vô nhị: đó là sự may mắn vĩnh cửu.
dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá. - Đó là cả một gia tài khổng lồ. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.
Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối. Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được.
Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. Thế là hiệp sĩ áo trắng phi ngựa thẳng đến mảnh đất nhỏ tươi tốt và sẵn nước của mình. Một thoáng suy nghĩ.
Ông thở phì phò tức giận: - Nó cần nhiều ánh sáng cũng như là bóng râm vậy. Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu.